CUỘC XÂM LĂNG AFGANISTAN CỦA NGA NĂM 1979
tka23 post
Cuộc tấn công của Liên Xô
Ngày 22 tháng 12, các cố vấn Liên Xô bên trong Các lực lượng vũ trang Afghanistan đã đề nghị bảo trì xe tăng và nhiều khí cụ quan trọng
khác. Trong lúc ấy, các đường liên lạc với những vùng bên ngoài rất kém cỏi
khiến thủ đô bị cô lập. Với tình hình an
ninh ngày càng xấu đi, một phần lớn thành viên các lực
lượng không quân Liên Xô đã bắt đầu tới và đóng quân tại Kabul. Đồng
thời, Tổng thống Hafizullah Amin dời các văn phòng chính phủ tới dinh Tajbeg, tin rằng việc này sẽ giúp
chính phủ an toàn các mối đe dọa có thể xảy ra.
Ngày 27 tháng 12 năm 1979, 700 lính Liên Xô trong quân
phục lính Afghanistan, gồm cả các lực
lượng đặc biệt OSNAZ của KGB vàGRU SPETSNAZ từ Alpha Group và Zenit Group, đã chiếm các cơ sở chính
phủ, quân đội và thông tin trọng yếu tại Kabul, và cả mục tiêu hàng đầu - dinh Tổng thống Tajbeg.
Chiến dịch này bắt đầu lúc 7:00 tối khi Zenith Group phá vỡ cổng thông tin của Kabul, làm tê liệt
mạng lưới chỉ huy quân đội Afghanistan. Lúc 7:15, cuộc tấn công ồ ạt vào dinh
Tajbeg bắt đầu, với mục tiêu rõ
ràng là phế truất và tiêu diệt Tổng thống Hafizullah Amin. Đồng
thời, các mục tiêu khác cũng bị chiếm (như Bộ nội vụ lúc 7:15). Chiến dịch hoàn thành vào sáng
ngày 28 tháng 12.
Bộ chỉ huy quân sự Liên Xô tại Termez,
nước cộng hoà Uzbekistan, đã
thông báo trên Đài truyền thanh Kabul rằng Afghanistan đã được "giải
phóng" khỏi ách thống trị của Amin. Theo Bộ chính trị Liên Xô, họ đã hành động với
chiêu bài với Hiệp ước Hữu nghị,
Hợp tác và Láng giềng thân thiện năm 1978 và rằng Amin "đã bị hành
quyết bởi một tòa án vì các tội ác của ông ta".
Một bản tin được cho là phát đi từ Đài phát Kabul
nhưng sau đó được xác định là từ một cơ sở Liên Xô tại Uzbekistan đã
thông báo việc hành quyết Hafizullah Amin được thực hiện bởi Uỷ ban Trung ương Cách
mạng Afghanistan. Rằng uỷ ban sau đó đã chọn cựu Phó thủ tướng chính phủ Babrak Karmal, người từng bị hạ cấp xuống làm đại sứ tại Tiệp Khắc sau khi Khalq lên nắm quyền
lực, lên làm chủ tịch và ủy ban
này đã yêu cầu sự trợ giúp quân sự từ phía Liên Xô[13].
Các lực lượng lục quân Liên Xô, dưới sự chỉ huy của Thống chế Sergei Leonidovich
Sokolov, tiến vào Afghanistan từ hướng bắc ngày 27 tháng 12.
Vào buổi sáng, sư đoàn dù Vitebsk đã đổ bộ vào sân bay tại Bagram và
việc chiếm đóng quân đội Liên Xô tại Afghanistan bắt đầu diễn ra. Trong vòng
hai tuần, tổng cộng năm sư đoàn Liên Xô đã tới Afghanistan:
Sư đoàn không vận 105 tại Kabul,
Sư đoàn pháo cơ giới 357 tại Kandahar,
Sư đoàn cơ giới 306 tại thủ đô.
Chỉ riêng trong tuần thứ hai, máy bay Liên Xô đã có tổng cộng 4.000
chuyến bay tới thủ đô Kabul[14].
Các chiến dịch của Quân đội Liên Xô
Lực lượng Liên Xô đầu tiên tiến vào Afghanistan gồm
Ba sư đoàn cơ giới (gồm cả Sư đoàn 201),
một trung đoàn pháo cơ giới biệt lập,
một sư đoàn không quân,
Lữ đoàn không quân tấn công biệt lập số 56, và
một trung đoàn không vận[15].
Sau khi đã bố trí, quân đội Liên Xô không thể thành lập
chính quyền bên ngoài kabul. Tới 80% vùng nông thôn vẫn nằm ngoài tầm kiểm soát
của chính phủ. Nhiệm vụ đầu tiên, bảo vệ các thành phố và các cơ sở chiến lược,
được mở rộng sang cả chiến đấu với các lực lượng Mujahideen chống cộng, nga
dùng các lính trừ bị Liên Xô.
Những báo cáo quân sự đầu tiên cho thấy khó khăn Quân đội Liên Xô phải
đối mặt khi chiến đấu tại những vùng đồi núi. Quân đội Liên Xô không quen với những trận đánh kiểu đó,
không được huấn luyện chống nổi loạn, và vũ khí cùng trang thiết bị quân sự của họ, đặc biệt là xe thiết giáp và xe tăng,
thỉnh thoảng không thể hoạt động hay hoạt động kém hiệu quả tại những vùng núi
non. Pháo binh hạng nặng được sử dụng rất
nhiều trong chiến đấu với các lực lượng chống đối.
Liên Xô đã sử dụng nhiều loại máy bay trực thăng (gồm cả loại máy bay trực thăng vũ trang Mil Mi-24 Hind) làm lực lượng tấn
công trên không hàng đầu, với sự hỗ trợ của các máy bay chiến đấu-ném bom và máy bay ném bom, cùng bộ
binh và các lực lượng đặc biệt.
Sự that bại của Liên bang Xô viết trong việc phá vỡ thế bế tắc quân sự,
lôi cuốn sự ủng hộ của người dân Afghanistan, hay trong việc tái xây dựng Quân đội
Afghanistan, khiến họ phải trực tiếp sử dụng lực lượng của
mình trong những trận đánh với quân Mujahideen. Binh lính Liên Xô thường rơi vào
cảnh chiến đấu với những người dân thường Afghanistan vì chiến thuật chiến tranh
du kích của quân nổi dậy.
Phản ứng của thế giới
Tổng thống Hoa Kỳ Jimmy Carter đã chỉ ra rằng cuộc tấn công
xâm nhập Afghanistan của Liên Xô là "mối đe dọa nghiêm trọng nhất tới hòa
bình kể từ sau Thế chiến thứ hai." Carter sau này đã áp đặt một lệnh cấm
vận đối với các mặt hàng như lương thực, kỹ thuật cao Hoa Kỳ với Liên xô. Căng
thẳng gia tăng, cũng như mối quan ngại ở phương Tây về quân số đông đảo của Liên
Xô cũng như khoảng cách địa lý gần gũi với khu vực Vùng Vịnh nhiều dầu mỏ nhanh
chóng đặt dấu chấm hết cho tình hình chính trị lắng
dịu trên thế
giới.
Sự phản đối ngoại giao quốc tế rất gay gắt, từ những lời cảnh báo của
phương Tây tới sự tẩy chay
Olympic mùa hè năm 1980 tại Moskva của Mỹ. Cuộc xâm lược, cùng với
nhiều sự kiện khác như cuộc cách mạng tại Iran cùng với vụ bắt giữ con tin Hoa Kỳ sau đó,
cuộc Chiến tranh Iran-Iraq, cuộc xâm lược Liban năm 1982 của Israel, sự leo thang căng
thẳng giữa Pakistan và Ấn
Độ, và sự trỗi dậy của chủ nghĩa khủng bố chống phương
Tây từ Trung Đông, góp phần khiến Trung Đông trở thành khu vực rất bất ổn và đầy bạo lực
trongthập niên 1980.
BKTT
No comments:
Post a Comment